Thị trường vàng: Danh mục đầu tư và vai trò chiến lược của vàng trong kỷ nguyên bất ổn

Diệu Linh
Junior Editor
Vàng thường được xem là nơi trú ẩn an toàn đầu tiên khi bất ổn xuất hiện trên thị trường. Các nhà đầu tư có thể dành nhiều thời gian theo dõi phát biểu của ngân hàng trung ương hay biến động lợi suất trái phiếu, nhưng những cú sốc thực sự lại thường đến từ những yếu tố nằm ngoài tầm kiểm soát chính sách, như gián đoạn chuỗi cung ứng, năng lượng, hay bất ổn chính trị. Chính vì vậy, vàng không chỉ đóng vai trò phòng ngừa rủi ro, mà còn là điểm tựa khi mối liên kết cổ phiếu–trái phiếu trở nên mong manh.

Vàng thường được xem là nơi trú ẩn an toàn đầu tiên khi bất ổn xuất hiện trên thị trường. Các nhà đầu tư có thể dành nhiều thời gian theo dõi phát biểu của ngân hàng trung ương hay biến động lợi suất trái phiếu, nhưng những cú sốc thực sự lại thường đến từ những yếu tố nằm ngoài tầm kiểm soát chính sách, như gián đoạn chuỗi cung ứng, năng lượng, hay bất ổn chính trị. Chính vì vậy, vàng không chỉ đóng vai trò phòng ngừa rủi ro, mà còn là điểm tựa khi mối liên kết cổ phiếu–trái phiếu trở nên mong manh.
Trong các giai đoạn tăng trưởng chững lại nhưng lạm phát vẫn cao, cả cổ phiếu và trái phiếu đều suy yếu cùng lúc, để lại khoảng trống an toàn cho nhà đầu tư. Lịch sử cho thấy khi đó vàng thường là lựa chọn thay thế. Những năm 1970, khi chi tiêu tài khóa mở rộng còn uy tín ngân hàng trung ương suy giảm, vàng trở thành công cụ bảo vệ giá trị trước lạm phát. Ngày nay, bản năng đó vẫn còn: khi niềm tin vào hệ thống tiền tệ suy yếu, dòng vốn tìm đến tài sản nằm ngoài cấu trúc chính thống.
Hàng hóa nói chung cũng giữ vai trò giảm sốc trước những biến cố vượt ngoài dự báo. Khi Nga cắt khí đốt sang châu Âu năm 2022, không phải cổ phiếu hay trái phiếu giúp cân bằng danh mục, mà chính là LNG – nguồn năng lượng được coi như “tài sản an toàn” trong thời điểm đó. Hàng hóa có tính hữu hạn, gắn liền với yếu tố vật chất và chính trị, nên giá trị của chúng không dựa vào câu chuyện mà vào sự khan hiếm. Trong danh mục, vai trò của chúng ít thiên về lợi nhuận ổn định, mà nhiều hơn về khả năng giữ cân bằng khi kinh tế biến động.
Chu kỳ địa chính trị của hàng hóa cũng có tính lặp lại. Chính phủ thường bắt đầu bằng việc tự bảo vệ: đưa sản xuất về trong nước, tích trữ, siết chặt chuỗi cung ứng. Sau khi đạt được sự an toàn, họ xuất khẩu phần dư thừa với giá cao. Khi thị trường suy yếu, những nhà sản xuất chi phí cao phải rút lui, quyền lực tập trung vào số ít nhà cung ứng. Và khi đã nắm đòn bẩy, các bên này dùng nó để kiểm soát dòng chảy hoặc gắn điều kiện chính trị, buộc các quốc gia nhập khẩu phải quay lại trạng thái tự phòng vệ. Chu kỳ này lặp lại, khiến nhà đầu tư luôn phải đối mặt rủi ro gián đoạn mới.
Thực tế cho thấy xu hướng này đang rõ rệt. Đến năm 2030, Mỹ có thể kiểm soát hơn 1/3 xuất khẩu LNG toàn cầu, gắn liền với các thỏa thuận thương mại. Châu Âu, vốn phụ thuộc vào khí đốt Nga, giờ coi LNG Mỹ là nguồn sống thiết yếu. Trung Quốc hiện kiểm soát trên 90% khâu tinh chế đất hiếm, tạo ra nút thắt cổ chai cho các ngành công nghệ mới như AI, pin xe điện hay năng lượng tái tạo. Những hàng hóa này giờ không chỉ đơn thuần là nguyên liệu, mà còn trở thành công cụ chiến lược trong kinh tế toàn cầu.
Tuy vậy, không phải hàng hóa nào cũng mang lại khả năng phòng ngừa hiệu quả như nhau. Cần xem xét hai yếu tố: mức độ ảnh hưởng trực tiếp đến lạm phát và độ mong manh trong chuỗi cung ứng. Năng lượng đáp ứng cả hai: là yếu tố trọng yếu trong CPI và dễ bị tác động chính trị. Kim loại công nghiệp và đất hiếm ít ảnh hưởng trực tiếp đến rổ lạm phát, nhưng sự tập trung nguồn cung khiến bất kỳ gián đoạn nào cũng lan rộng khắp hệ thống. Tính khan hiếm của chúng có thể biến thành yếu tố thúc đẩy lạm phát toàn cầu.
Trong khi đó, vàng giữ vị trí đặc biệt. Không giống LNG, dầu hay đất hiếm, vàng không cần cơ sở hạ tầng phức tạp hay quan hệ địa chính trị để lưu thông. Nó tồn tại độc lập, không chịu ảnh hưởng bởi thuế quan hay lệnh trừng phạt, và được công nhận trên toàn cầu như một tài sản lưu giữ giá trị. Vàng không chỉ bảo vệ trước lạm phát, mà còn trước rủi ro mất niềm tin vào hệ thống tài chính. Khi các công cụ khác mất định hướng, vàng vẫn giữ vai trò tham chiếu ổn định.
Một danh mục đầu tư không có hàng hóa giống như một pháo đài thiếu nền móng. Dù cổ phiếu và trái phiếu có thể tạo cảm giác vững chắc, nhưng trước những cú sốc về lạm phát, năng lượng hay chính trị, chúng có thể suy yếu nhanh chóng. Điều còn lại chính là lõi phòng vệ: vàng như kho lưu trữ giá trị lâu dài, LNG như huyết mạch kinh tế, và đất hiếm như yếu tố sống còn cho công nghiệp hiện đại. Những rạn nứt của hệ thống thường chỉ lộ rõ khi đã quá muộn, và khi đó, chính hàng hóa – đặc biệt là vàng – giữ cho cấu trúc tài chính không sụp đổ.
fxstreet